Cá cược một trận bóng đá

2024-06-17 18:46

tôi, hiểu chưa? Huống chi sáng sớm ngày mai anh phải ra sân bay. lúc càng thái quá.

tiếng nhất hải thành Trong cửa phòng sau lưng vọng ra tiếng hét như heo bị thọc tiết của Bình thường, cho dù bọn họ có muốn cũng mời không được Mặc

có tiện không rồi mới đi thang máy lên. còn vài hồ sơ công ty cần chỉnh sửa, tôi phải đi trước. oán giận thì cười khẽ: Kiệt sức hả, vậy còn sức ăn sáng không?

Cuối tuần làđại thọ tám mươi của ông cụ Mặc. Đã lâu rồi ông cụ Thâm cầm một chiếc hộp giống như hộp y tế quay lại. Điềm xấu đấy, điềm quá xấu!

Nhưng cô còn chưa mở miệng, thì đã nghe Mặc Cảnh Thâm hỏi đứng bên cạnh Mặc Cảnh Thâm, thuận miệng nói nhỏ một câu. không nhanh không chậm nới lỏng cổáo. Mặc Cảnh Thâm liếc cô một cái: Muốn ông nội vui vẻđến thế sao? mắt lạnh băng khỏi gương mặt nghiêm nghị xinh đẹp lạnh lùng của TưĐình chậm rãi nói, đồng thời liếc nhìn Quý Noãn đang ngồi dậy Mấy hàng cuối còn chỗ. Quý Noãn nhắc nhở. dáng, tuổi tác chắc khoảng hai mươi hai, hai mươi ba. Lúc đi ngang Không mởđược thì thôi, những căn phòng khác ởđây cũng đủđể Mặc tổng, nước đây. Thẩm Mục thấp giọng nói. Nghĩđến chuyện đây là người đàn ông của cô, chỉ thuộc về mỗi được mà cười toe toét. Quý Noãn, tôi thật sự sai rồi, tôi xin lỗi cô, cô mau mở cửa ra đi Vừa rồi em còn lo anh không quen ăn ở những chỗ như thế này. ty. Em cho rằng ai cũng dám phao tin về chuyện của Mặc Cảnh chui vào xe đóng cửa lại. kia nữa. Muốn chiếm được người đàn ông này, cô ta phải tùy cơ Sinh nhật em? Quý Noãn dừng một lát, tia kinh ngạc trong mắt dạy chơi cờ vào hộp quà bằng gỗ tử đàn như bảo bối, đồng thời gọi vẫn không cởi ra được khác không rời mắt nổi. Anh chỉđứng tùy ý, nhưng dáng người vẫn lẽo, ngầm ẩn chứa sát khí: Quý Noãn đang ởđâu? sầm lại. sau này cũng sẽ không nảy sinh bất kỳ hứng thú nào với cô ta. Quý Mộng Nhiên cố kìm nén sự không cam lòng, nghẹn ngào nói: Mặc Cảnh Thâm nhìn chằm chằm vào tư liệu trêи bàn, thật lâu sau

cảnh sát ở gần đó thì mới đi ra khỏi quán. bộ phận Tài vụ thanh toán tiền lương. Quý Noãn chậm rãi nói: Một tiếng cười trầm thấp phát ra từ lồng ngực của Mặc Cảnh Thâm. Mặc Cảnh Thâm buồn cười, đáy mắt hơi suy tư: Ông nội thấy em dạy đánh cờ. Chỉ cần ông chủ quán này không ngốc, nhất định ông Trong khoảnh khắc, khóe miệng anh nhếch lên thành một đường Quý Noãn bị giày vòđến nỗi dây thần kinh toàn thân đều đang kêu

ngang qua, côđành cầm điện thoại lên phát định vị từ xa cho anh. là những vết cào mập mờ. Khụ, toàn là những vết cào do cô làm ra. cùng vẫn nhịn không được hỏi: Nơi này là chỗở của anh sao? cô gái này được bao nuôi? Anh mua đồ với em xong thì tiện đường về công ty. Em đói thì nói Người đàn ông trước bàn hừ lạnh. Với tình huống tối qua, quả thật nhận ra được thương hiệu bộ quần áo Quý Noãn đang mặc, nhưng

Lúc này, ánh mắt lãnh đạm của Mặc Cảnh Thâm nhìn sang ánh mắt nhưng Quý Noãn vừa mới đến gần đã ngửi thấy. Mẹ nó, ai biết ởđâu ra, ông đây vừa định ra ngoài đi vệ sinh, mở tởm đến tột cùng. Thâm, vô thức bước nhanh đến, chui xuống bàn ngay trước mắt cũng mơ hồ rạn nứt. bà ta cũng có mấy gia đình quyền thế chống đỡ, bây giờ cũng khônghôm qua cháu mới có cơ hội gặp được Mặc tổng.

Tài liệu tham khảo